Những ngày nghỉ tết Covid-19 dài bất tận bạn đã làm được gì cho bản thân mình?
Ảnh hưởng của dịch Covid-19 nghĩ thật buồn nhưng cũng có cái hay. Hay là gia đình tôi có thêm thời gian bên nhau nhiều hơn. Hôm nay ba tôi bỗng than thở “Từ thời cha sinh mẹ đẻ tới nay ba chưa thấy có năm nào mùng tết nó dài như năm nay”. Rồi ba quay sang nhìn tôi đang ăn dở gói snack “Lại ăn, ăn miết thế này đến khi đi làm béo quá lại chẳng ai nhận ra. Sao rảnh thế này ba không thấy con làm gì hết vậy?” Tôi giương ánh mắt lên nhìn ba, đáp lanh lảu: “Ba không biết đó thôi, trong khi ba đi làm con ở nhà cũng làm nhiều lắm đó. Ba không tin con hả, để con kể cho ba nghe”
Mục Lục
“Con đã có những ngày ăn cơm đủ 3 bữa”
Ba biết không, những ngày đi làm sáng con ăn bánh mì mua vội ở quán xá ven đường, trưa vẫn lại là chiếc bánh mì ấy chỉ khác là con ăn vội phần đuôi. Tay con gõ phím, mắt con nhìn màn hình, đôi khi con còn quên mất mình đang ăn. Những ngày tháng vội vã ấy khiến con quên mất thế nào là bữa cơm gia đình, thế nào là mâm cơm tròn vẹn. Ba nhớ không? Ngày con về nhà ba hỏi “Sao mà béo thế? Trên Thủ Đô hay đi ăn quán lắm phải không?” Chẳng phải đâu ba ạ, ngày đó con tăng cân vì những đêm chạy deadline gấp gáp, con ăn nhiều mì tôm, uống nhiều cà phê để lấy sức. Cơ thể con bỗng chốc không kịp thích nghi, và con gái ba bỗng dưng “tròn” như vậy đấy. Nhưng ba biết không, những ngày nghỉ tết dài miên man này con đã được quay lại ngày tháng vô lo giống như khoảng thời gian con ở với ba trước khi con đi học đại học. Con đã có những ngày ăn cơm đủ 3 bữa, nhìn thấy mâm cơm đủ đầy, ở đó có nhà mình, có mái hiên nhỏ và có tuổi thơ con.
“Con đã có những ngày chăm sóc bản thân mình nhiều hơn”
Cuộc sống khắc nghiệt đã khiến con dường như quên đi mình là ai. Mỗi ngày mở mắt con chỉ có công việc, những cuộc hẹn bè bạn ngoài quán xá. Khi về nhà cũng quá nửa đêm, con chẳng kịp nhìn mình trong gương đã lại cuộn tròn người đi ngủ. Thỉnh thoảng, vào một ngày cuối tuần hiếm hoi nào đó, trong lúc con gọi về cho nhà mình, con bất giác thấy hình mình phản chiếu và con chợt khựng lại. Da con sạm xanh, những ngấn bụng xuất hiện do con ngồi quá nhiều, mái tóc hơi rối. “Đây là ai?” là câu hỏi bất giác xuất hiện khiến con đã phải mất vài giây để bình tĩnh. Con kiếm tiến để mua quần áo đẹp nhưng bụng con đầy mỡ vì kiếm tiền. Con kiếm tiền để mua phấn son nhưng mặt con lại xanh xao vì kiếm tiền. Ba có thấy con gái ba ngờ nghệch không? Nhưng ba à, những ngày ở nhà cùng ba, con đã có thời gian chăm sóc bản thân mình. Con dậy sớm chuẩn bị đồ ăn cho nhà mình, đi dạo mấy con ngõ quanh co ngày xưa ba hay mắng và con hay chạy đến đó trốn. Con bỗng thấy yêu bản thân con hơn, yêu cuộc sống này hơn. Ngày xưa ba hay dặn “Muốn được yêu, trước hết phải yêu mình” ngày đó ngây dại chẳng hiểu, giờ mới thấy lời ba nói đúng biết bao.
“Con đã có những ngày bên gia đình ý nghĩa”
Ba có nhớ không, trước khi “mùng tết” dài bất tận này xảy tới, con gái ba 2 tháng mới về qua nhà một lần, ở nhà 1, 2 ngày rồi lại vội vã về với thị thành đông đúc. Con cứ tận dụng khoảng thời gian ít ỏi về với nhà mình và rồi lại dành quá nhiều thời gian ở một nơi chẳng phải nhà mình. Có khi ba trồng thêm chậu cây trước hiên nhà con chẳng biết, má mới sắm bộ rèm trước cửa con cũng chẳng hay. Con chẳng biết điều gì đã kéo con đi mải miết như vậy, còn “nhà mình” thì con lại cứ thế vô tình bỏ quên. Nhưng con biết lỗi của con rồi, những ngày nghỉ lễ dài hiếm hoi này con đã nhận ra quá nhiều thứ. Con thấy má dạo này gầy hơn, chắc lại nghe cô hàng xóm nào chỉ mấy cách giảm cân vô lý rồi lại tin người làm theo. Hình như em gái gần đây đã có người để ý. À mà ba hay đi nhậu lắm thì phải, con thấy bụng ba to hơn trước nhiều lắm rồi, nhìn ba cười giống ông thần tài trong bộ phim tây du kí ngày xưa con xem. Khi nào kì nghỉ tết này kết thúc, con sẽ đưa ba đi giảm béo để lấy lại vẻ đẹp trai phong độ cho ba của con. Với con, giờ chỉ cần nhìn thấy nhà mình ai cũng khỏe với con đã là hạnh phúc.
Ba thấy không, trong những ngày con ở nhà đếm mùng tết đã lên đến 2 chữ số, con gái ba đã làm được rất nhiều. Nhưng ba à, khi con ngồi cạnh bên ba, con chỉ muốn thu mình thành một đứa trẻ ngốc nghếch như những ngày thơ ấu. Con nằm trên đùi ba ăn bim bim, ba ngồi dựa lưng vào tường tay cầm tờ báo trầm ngâm. Về với ba, con lười chút cũng được nhưng chỉ cần là ba luôn ở đó cùng con, ba nghe!
$link = $_SERVER[HTTP_HOST] . $_SERVER[REQUEST_URI]; ?>